Chào mừng các bạn ghé thăm Blog của tôi NGUOIDAUKHO. Mong các bạn góp ý để Blog ngày càng phát triển

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

Hãy cứ cho đi!

Đôi khi bạn cảm thấy cuộc đời này thật bất công! Bạn đã cho đi quá nhiều mà không nhận lại được bao nhiêu...

Vấn đề thực ra rất đơn giản. Khi bạn cho đi là bạn đã nhận được nhiều hơn thế, đó là những niềm vui vô hình mà bạn không chạm vào được.

Bạn thắc mắc rằng tại sao khi người khác buồn thì bạn luôn ở bên cạnh họ để xoa dịu vết thương lòng cho họ, rồi đến khi họ tìm lại được niềm vui họ sẽ lại quên bạn.

Còn bạn, khi bạn buồn ai sẽ là người lắng nghe và thấu hiểu nỗi lòng của bạn đây?

Bạn ạ! Cuộc đời này là một vòng tròn. Thật ra không có sự bất công nào đối với bạn ở đây hết, có hay chăng sự nhận lại từ người khác chỉ là đến sớm hay muộn với bạn mà thôi và cái quan trọng là bạn có mở rộng lòng mình để nhận nó hay không!

Tất cả chúng ta sinh ra và tồn tại trên đời này đều mắc nợ nhau. Cho đi, nhận lại là hình thức luân phiên để trả nợ lẫn nhau.

Khi bạn cho đi những điều tốt đẹp thì bạn sẽ nhận được sự bình yên trong tâm hồn. Bạn phải hiểu rằng cho đi không có nghĩa là có sự toan tính ở đây.

Bạn càng tính tóan thì bạn lại càng cảm thấy bị dồn nén, bạn cho đi mà tâm bạn không tịnh. Khi ấy bạn vừa phải cho mà vừa không được nhận niềm vui vô hình từ chính bản thân cái cho đi của bạn.

Tất cả mọi thứ chúng ta làm cho nhau đều có sự vay trả. Đôi khi là sự vay trả hữu hình và đôi khi cũng là một sự vay trả vô hình.

Mỗi người chúng ta quen biết nhau, yêu nhau, ghét nhau, căm thù nhau... âu cũng là cái duyên. Có duyên mới biết, mới quen, mới yêu, mới ghét!

Cái duyên ban đầu là do trời định nhưng để gắn bó lâu dài, muốn biến cái duyên ấy thành tình yêu thương thì là do chúng ta quyết định, nhờ vào cái cho đi của mỗi người.

Nhưng bạn nên nhớ, trong tình yêu không có sự trông mong được nhận lại, bởi tình yêu luôn luôn là một thứ điều luật không công bằng của trái tim, không có định nghĩa cũng chẳng có lý lẽ.

Có hay chăng một la` bạn nhận được hạnh phúc. Không thì bạn nhận được sự chán chường, đau khổ!

Tất cả đều trong một vòng tròn luẩn quẩn.




Nhưng dù biết đôi khi cuộc sống không được như ý muốn của ta, bạn hãy cứ cho đi. Cho đi là bạn đã tự yêu thương lấy chính bản thân mình. Bạn đã hòa vào dòng chảy của cuộc sống, của đời người.

Đời người như dòng sông, như cuộc sống hoà tan với thời gian, luôn trôi đi nhưng không ngừng đổi mới, mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế.

Tất cả dòng sông rồi sẽ đi về biển, từ biển bao la sẽ rót vào những dòng sông mênh mông tràn đầy, mạch luân lưu không ngơi nghỉ ấy là cuộc sống.

Sẽ không bao giờ có cái chết vì nơi tận cùng cũng là khởi thủy cho những mầm sống mới ...

Thứ Ba, 28 tháng 5, 2013

Bởi vì anh là người đến sau!

Những khi một mình, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào cho em được hạnh phúc, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi bên em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để em luôn cười thật tươi với anh, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi xa em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để được nhìn thấy em dù anh mới gặp em hôm trước, bởi vì anh là người đến sau.

Những khi nhớ em, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình làm thế nào để được nghe thấy tiếng em hoặc mong nhận được 1 tin nhắn từ em, bởi vì anh là người đến sau.

Và những khi ôm em trong lòng, trong một khoảng khắc nào đó, anh lại nghĩ mình phải làm thế nào để giữ em lại được bên anh mãi mãi....bởi vì anh là người đến sau.

Anh chỉ biết yêu, yêu và yêu em. Anh chỉ biết cố gắng, cố gắng và cố gắng để làm em vui. Nhưng càng yêu em nhiều bao nhiêu, cố gắng nhiều bao nhiêu thì trong một lúc nào đó anh lại sợ em xa anh bấy nhiêu.... cũng tại bởi anh là người đến sau.

Đôi khi anh muốn bỏ cuộc vì làm người đến sau. Một đoạn đường chỉ có anh và em mà sao như chúng ta đi giữa dòng người tấp nập, một cái nắm tay thật nhẹ nhàng mà anh cảm giác như đang được “dắt đi” chứ không phải nắm tay, một sự quan tâm thật nhẹ nhàng cũng chỉ làm em cười với anh trong chốc lát....tất cả tình cảm anh dành cho em mà sao anh thấy thật trống rỗng..trống rỗng vì anh chưa cảm nhận được nó, trống rỗng vì có lẽ em đang “lạnh nhạt” khi phải gặp lại những gì em đã có trong quá khứ..


Em à, anh cũng như bao người con trai khác, anh chỉ biết yêu và làm hết sức trong khả năng của mình để mang đến hạnh phúc cho em. Một mình trong phòng và nghe bài “ Như đã dấu yêu “ càng làm anh thêm buồn và luôn mong : .. “ Nhưng anh ước gì, mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc và em chưa thuộc về ai...” như thế có phải tốt hơn không?

Nhưng em à, cái gì là quá khứ thì hãy cho nó ngủ yên, vì ai cũng có một bí mật cho riêng mình, và em hãy giữ lấy nó. Hãy chôn tất cả trong tim của mình..vì một lúc nào đó em sẽ hiểu tình yêu của “người đến sau “.

Thế đấy, làm người đến sau thật khó phải không em? Cái khó đấy đã làm anh phải cố gắng nhiều hơn, và làm anh yêu em nhiều hơn. Nhưng chính cái lúc yêu em nhiều hơn, cố gắng nhiều hơn thì anh lại làm em buồn nhiều hơn bởi những suy nghĩ của anh. Vì cái lí do là “ người đến sau “ đó mà đôi khi anh không biết rằng em đang bước đến gần anh và cho anh cơ hội.

Con đường mà anh cảm thấy ồn ào đó là lúc em đang có được sự bình yên trong em, cái nắm tay mà anh cảm thấy hờ hững đó là vì em muốn anh nắm chặt tay em hơn nữa, và sự quan tâm nhẹ nhàng mà chỉ nhận được nụ cười trong chốc lát của em đó là vì em muốn anh ôm em thật chặt trong lúc đó...Tất cả, tất cả, anh đã không cảm nhận được tình yêu em đang dành cho anh. Và khi anh nhận ra thì em đã không còn bên anh nữa...

Và chính lúc này đây, em đã cho anh hiểu được rằng: “Người đến sau lại đang chính là người bước gần nhất đến trái tim em”.

Em ơi, đừng trách và đừng giận anh nữa nhé... bởi vì “ người đến sau” yêu em lắm...

Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Khi người ấy không yêu bạn!

Khi người ấy không yêu bạn, đừng bao giờ gọi điện thoại cho người ấy nữa. Xin bạn đừng chờ đợi, đừng bao giờ lừa dối chính mình.

Khi người ấy không yêu bạn, xin bạn ở trước mặt người ấy đừng bao giờ rơi nước mắt, khi đau ốm đừng bao giờ nói cho người ấy nghe. Chỉ là cần phải nhớ, chỉ có người yêu mình, mới thực sự có thể tiếc thương cho bạn. Mà không phải là sự đồng tình một cách thờ ơ, thương hại.

Khi người ấy không yêu bạn, tình yêu của bạn trở thành trách nhiệm của người ấy. Xin bạn đừng bao giờ tính toán rằng mình sẽ được gì, đừng bao giờ hy vọng có bất kỳ sự báo đáp nào.




Đang yêu người không yêu mình, thì bản thân không thể có báo đáp. Đừng so đo đúng hay sai. Như thế sẽ vui vẻ. Cần phải nhớ, tình yêu giữa bạn và người ấy là đơn phương, bạn có lòng, nhưng người ấy vô tâm. Cho nên cũng không thể trách người ấy.

Là vì có lẽ ấy cũng muốn làm điều đó tốt hơn một chút, không cần phải hờ hững với bạn như thế kia. Chỉ là yêu một người, đối tốt với một người. Vốn dĩ chính là một thứ bản năng. Xin lỗi, người ấy không có thứ bản năng đó.

Khi người ấy không yêu bạn, mong bạn đừng mất đi sự tự tin của bản thân. Bởi vì yêu một người, không phải người ấy giỏi giang, mà đó chỉ là một thứ cảm giác. Người ấy khiến bạn có cảm giác đó, vì bạn yêu người ấy. Giống như vậy, người ấy không yêu bạn, cũng không phải là do bạn không giỏi giang. Giỏi giang, không phải là lý do để yêu.

Khi người ấy không yêu bạn, nhất định cần phải cầu chúc cho người ấy được hạnh phúc. Có yêu rồi không nên có hận. Cũng đừng cảm thấy bất bình. Ra đi. Người ấy mất đi một người yêu người ấy, còn bạn mất đi một người không yêu mình, nhưng thứ đạt được là một cuộc sống mới, một cơ hội yêu mới.

Xin bạn đừng nghĩ đến "vĩnh viễn". Yêu không có vĩnh viễn, nay bạn yêu người ấy sâu đậm, nhưng sẽ có một ngày bạn không còn yêu người ấy nữa.

Khi người ấy không yêu bạn nữa, xin bạn hãy thở thật sâu, trên đường đời, trải đầy những nụ hoa yêu, luôn có một nụ hoa nào đó thuộc về bạn, đó không phải là an ủi. Mà là, đời này kiếp này sớm đã an bài như thế rồi.

Ngày em bước theo chồng

Cuộc đời!
Đôi khi là thế, không biết nên buồn hay nên vui, nên cười hay nên khóc!
Đêm qua thốt nhiên lại nằm mơ!
Lạ nhỉ, thảng như lâu lắm mới có 1 đêm nằm mơ được vậy? Bởi cứ ngày nào cũng như ngày nào, sáng đến cơ quan, trưa dạo cafe cóc, chiều tối mịt về nhà, loay hoay lại đến giờ ngủ.

Đôi khi tự hỏi, sao có những con người kỳ lạ vậy? Sao có thể sống một cuộc sống buồn tẻ, nhàm chám, đơn điệu như thế nhỉ? Rồi lại an ủi, con người - đa phần sống thế - ta là người, âu đành sống thế - hay là sống phế?

Thế nhưng những chai ken của buổi sinh nhật hôm trước có lẽ làm cái chu kỳ của con người tẻ - đơn - nhàm ấy thốt nhiên đảo lộn.


Khuya ngắt, đường vắng tanh, thi thoảng có lại có 1 cặp xe rú ra vụt qua. Không biết là con người say hay cái cây kia say nữa, hôm nay đột nhiên lại mọc ra giữa đường, làm xe 1 nơi, người - không, đúng ra là cái gì đó gần giống con người thì chính xác hơn - nằm 1 nẻo!

Thế rồi cái gần giống như 1 con người ấy sau một đoạn thời gian cũng cố đánh vật với cái - lúc trước còn là 1 chiếc xe, bây giờ thì gần giống chiếc xe - để về đến nhà!

Lờ mờ nhớ sáng mai là chủ nhật, quán tính chống đứng chiếc xe, bóp vội 2 cái khóa cửa, thế thôi lại thiếp đi mà không chắc rằng có trút được mớ hỗn độn, nhăn nhúm trên người ra không nữa!

Thế là đêm mơ, một giấc mơ khó coi! Thấy mình về lại trường xưa, ngày nào cùng người mơ thuở học trò đứng trên lan cang đầu mày cuối mắt, len lén nhìn nhau, thi thoảng chạm nhau, khóe mắt thèn thẹn! Rồi lại thấy xa nhau mỗi người một ngả, thế rồi cũng nhận được thiệp hồng, rồi cũng có kẻ bắt chước cổ nhân thập thò bên ngõ, xem kẻ đón người đưa, dập dìu tiếng nhạc, hôn lể cử hành. Rồi gần đây nghe nàng ly thân, không hợp - ừh, không hợp, cái lý do tưởng chừng đơn giản đấy lại là thứ minh chứng hùng hồn nhất cho các cuộc ly hôn!

Nhưng nàng không ly hôn, thực tế nàng chỉ ly thân. Thế nhưng cái mơ hồ nhưng thực tế, cái mông lung nhưng rõ rệt là nàng có một niềm vui mới, niềm vui với một anh chàng - theo quan niệm chung của nhiều người - đẹp trai, cao lớn, tài năng (cái này thì có lẽ đúng vì chàng là giám đốc quản trị của đơn vị nơi hai người công tác), khác xa người mà pháp luật công nhận là chồng nàng là một anh tài xế xe bus mini!

Nói đi nói lại, nàng cũng giỏi, đâu phải tự nhiên lại được vinh danh vào vị trí giám đốc bán hàng cho một DNTN đại lý của một hãng xe Nhật vô cùng nổi tiếng! Thế nên, không biết là mừng cho nàng, hay là buồn cho thế thái nhân gian!

Tỉnh giấc, thấy đầu như bưng bưng, làm như có cả một liên đoàn kung-fu đang biểu diễn trong đó vậy!

Nhưng các bậc tiền nhân quả đáng phục, cái câu "phước bất trùng lai, họa vô đơn chí" có lẽ sinh ra để chỉ trường hợp này!

Được một bữa ăn ngon (cứ cho là thế - mọi người đều nói quán đó được mà?), mất một ít trên người (bao gồm bộn mớ tiền sửa xe, mua lại bộ đồ vía, bông băng thuốc đỏ sát trùng và kể cả... một ít da thịt, huyết dịch do ma sát với mặt đường! Và "được" một giấc mơ - thật về người xưa, âu cũng là thiên định!

Cái ngày em bước theo chồng,
Cố nhiên anh được pháo hồng trước sân?
Rồi nghe em chợt ly thân,
Vô tình anh mất đôi lần giấc mơ!

Mùa xuân chín

Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lí. Bóng xuân sang.

Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn nữ hát trên đồi.
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi...



Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây...
Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây...

Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
Chị ấy, năm nay còn gánh thóc,
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?

Hàn Mặc Tử

Thứ Bảy, 25 tháng 5, 2013

Đừng bao giờ!

Đừng bao giờ gọi tên anh em nhé,
Dù một lời khi đã có người ta .
Cho anh xin một lời nói thật,
Dù một lời sao em chẳng nói ra.
Nếu biết trước tình em là như thế,
Có cho tiền anh cũng đếk thèm yêu.
Em kiêu xa còn anh lại quá ngốc,
Ngốc đến bây giờ vẫn cứ mãi yêu em.




Mong em hạnh phúc trong nỗi đau nghẹn ngào của anh...!

Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

Hoa thạch thảo




Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
thả vào buồn rồi bảo hoa sầu
anh chẳng ngắt hoa thơm hờn dổi
chỉ tưng hoa và hứng sương thôi

đêm hè về ôm hoa giấc ngủ
mơ hoa kia hoá hình tiên nữ
tay nắm tay nói chữ yêu thương
anh tương tư một cánh hoa vương

cánh hoa nhớ mở đường tình ái
anh yêu mãi cành hoa con gái
hương trinh nguyên đọng lại bờ môi
xinh làm sao đẹp mối tình đầu

nàng con gái hương hoa thạch thảo
cánh hoa tim tím màu u nhả
thả vào tim vạn cả  lời ca
ai ngắt đi cành hoa thạch thảo...



em đã biết  đã yêu thạch thảo
cành hoa buồn ảo nảo tận tim
màu tím hoa chẳng tím hoa sim
nhưng  ray rức đắng cay ảo nảo

ta ngắt đi cành hoa thạch thảo
ép vào trang thơ nhớ hôm nào
màu tím nhạt thấm vào tâm khảm
cánh hoa buồn thu chết còn đâu

nhìn hoa yêu ôm bao nổi sầu
nổi se thắt còn đâu bạn ngọc
mắt u buồn  mùa thu tiếng khóc
anh đợi chờ xẻ dọc hồn đau

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
vẳng xóm xa thao thảo lới ca
gây da diết tim ray xót dạ
mùa thu chết lòng ta cũng chết

nhớ em yêu u nhả như hoa
nụ hôn tân ghi ân tình lạ
mắt mơ màng buông thả hồn lâng
kỹ niệm mãi bâng khuâng khó tả

hương tình ái  hương hoa thoang thoảng
nhặt linh hồn úp mặt trăng vàng
hình hài nào dáng vẻ cao sang
anh chờ đợi nồng nàng tin nhạn

đã bao thu qua thu đáo hạn
bóng nàng đâu biển cạn gió mang
cành hoa tím thạch thảo nồng nàng
lưu luyến mãi tim gan huyết mạch

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
thả vào trăng kiêu ngạo anh sao
cành hoa tím bao đêm tơ tưởng
mơ hoa và  mơ cả má đào

ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
đem vào lòng em bảo nhớ trông
mơ hoa vụt tưởng môt bóng hồng
mùa thu chết cỏi lòng không chết


Hôm ấy nhà ai rợp pháo hồng
Rộn ràng chuốt chén rượu ấm nồng
Hỏi ra mới biết người  ta  đã
Vừa mới nhận xong đôi nhẫn bông

Thoáng nghe dường thể sóng trong lòng
 Em bước theo chồng thế là xong
Còn đâu những tháng ngày mơ ước
Cánh nhạn bay đi hết ngóng trông

Xe hoa rực rở cô dâu mộng
Em đẹp hẳn lên cạnh bên chồng
Chồng em oai nhỉ anh ghen tức
Nhặt xác pháo rơi máu rỉ hồng

Từ đây trăng chết đáy sông chờ
Hồn thơ căm lặng dưới biển mơ
Con tim  tắt thơ đêm về mộng
Cành hoa thạch thảo ngắt dòng thơ

Mùa thu dạo ấy chết theo nàng
Mùa thu chết rồi mảnh tình tan
Ai ngắt đi cành hoa thạch thảo
Theo kẻ sang sông hận phủ phàng

Thứ Bảy, 18 tháng 5, 2013

Ánh tà dương...


                                         Ánh tà dương...
                                         Nhuộm đỏ không gian...
                                         Khi một ngày tàn...
                                        Ôi! ánh tà dương...
                                        Biết còn gặp lại...

Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

Viết cho người tôi yêu


Những giọt nước mắt sẽ không rơi một cách vô nghĩa, trong cuộc đời không gì là vô nghĩa, cũng như không gì là mãi mãi. Hợp rồi tan, tan rồi hợp đó là điều rất tự nhiên, tự nhiên như chính sự tồn tại của em trên cõi đời này, tự nhiên như sự gặp gỡ của hai ta để rồi tôi yêu em.

Tôi yêu em và tôi đã luôn mơ giấc mơ thật đẹp, những giấc mơ mà tôi khao khát trong đó em đến bên tôi như vốn dĩ, và yêu tôi nồng nàn, say đắm như sự sắp đặt của số phận. Trong mơ tôi là người hạnh phúc. Giá như giấc mơ có thể kéo dài mãi mãi, giá như tôi cứ ngủ một giấc dài vô tận và mơ về em... có lẽ lại tốt hơn vì tôi hổng phải cảm thấy chơi vơi, hổng phải cảm thấy hụt hẫng, mất phương hướng mỗi khi tỉnh giấc...
 


Dù thế nào đi nữa, nhưng tình cảm của tôi luôn hướng về em, nó vẫn luôn chân thành và nồng nhiệt... em có biết tâm trạng của tôi lúc này không? Ngồi một mình và nhớ về em trong sự cô đơn mòn mỏi... Một mong ước nhỏ nhoi bây giờ của tôi là được bên em lúc này để có thể hét lên "tôi yêu em!" hàng trăm hàng nghìn lần và trao cho em nụ hôn nóng hổi chân thành để mọi người cùng biết, cùng sẻ chia cho tình cảm của tôi dành cho em.

tôi viết cho riêng em, người trong trái tim tôi. tôi muốn nói với em rằng, tôi nhớ em nhiều lắm, nhớ em ngay cả khi bên em. tôi luôn mong em hạnh phúc. Mong em luôn vui vẻ và may mắn...

Chúc em luôn làm tốt mọi việc và vững tin trong cuộc sống... tôi luôn mong em có hạnh phúc thật sự. Nếu như tình cảm này sẽ không có tương lai! tôi hổng biết mình sẽ ra sao bởi vì tôi yêu em, rất yêu em... Tháng năm có thể làm phai mờ những kỷ niệm nhưng tôi có thể khẳng định rằng những kỷ niệm về em sẽ mãi là những báu vật trong trái tim tôi. tôi sẽ luôn bảo vệ và giữ gìn nó. Bóng dáng của em đã, đang và sẽ mãi mãi trong trái tim tôi mãi mãi không bao giờ mất đi.

Tình yêu có thể chứa đựng nhiều yêu thương và cả những đau khổ nhưng tôi hổng bao giờ hối hận vì đã dành tình yêu của tôi cho em...

Mai sau dù có thế nào đi nữa thì tôi luôn tin rằng chúng ta sẽ mãi giữ những kỷ niệm đẹp nhất về nhau.
Yêu em mãi mãi.

Thứ Sáu, 10 tháng 5, 2013

Ký ức mùa hè


     Tôi li v tìm bn mùa hoa phượng, nhng chiếc gi xe ch k nim gia nng hè. Nng tháng năm chưa thành bng rát, ch có ánh nhìn bn thiêu đt gic mơ tôi.

      Tôi li v vi cng trường xưa, gc phượng già m côi im lng nh. Ni nh v bn, v mái trường, v nhng cơn mưa rào mùa h, v tui 18 đi qua như mt chp mi dài.
      Bn còn nh câu hát ngày xưa, bài hát mà cô cu hc trò nào cũng thuc:"Nhng chiếc gi xe ch đy hoa phượng; em ch mùa hè ca tôi đi đâu?"... phượng hng y bây gi nm yên trong ngăn cp, gia bài thơ tôi viết vi, gia bn bc, gia nhng vì sao giy màu dang d ước mơ tôi...

                                        Chùm phượng vĩ em cm là tui tôi 18
                                        Thu chng ai hay thm lng mi tình đu.
                                        Mi tình đu ca tôi
                                        Là cơn mưa giăng giăng ngoài ca lp
                                        Tà áo ai bay trng c gic mơ
                                        Là bài thơ còn hoài trong v,
                                        Gia gi chơi mang đến li mang v.




      Bài hát y bây gi tôi vn c hát thôi, dù tui hc trò đã đi qua t lâu lm. tôi cũng đã qua thi bão ni, bây gi lòng bình yên...
     Bn đi đâu ru k nim ng quên? Tôi v trú trong lòng ni nh. Ngăn bàn xưa nh cóc, xoài, me, mn, i... Viên phn xưa nh ngón tôi gy. tôi nh hương tóc bn thơm đến nng nàn, chưa mt ln dám đưa tay níu...
     Mình có gì chung đâu, ngoài mt ô ca s? Bn vn mng mơ đếm git mưa mùa h, chiếc lá mùa thu. tôi ch thm thương mt b vai mùa đông lnh tái tê, len lén b li trong ngăn bàn chiếc ko gng cay nng, m áp.
     Chng th gi được tháng năm, by ve su n ào lên tiếng hát. Nó hát cho mt mùa chia ly, cho ni nim sĩ t, tôi trn vào trang sách, quên mùa h, quên bn...
                                        Cánh phượng hng ngn ngơ,
                                        Mùa hè đ
ến trường khc ni nh trên cây
                                        Và mùa sau bi
ết có còn gp li,
                                        Ngày khai tr
ường áo la gió thu bay.
     Ngày ngn đi cho ni nh đy thêm, tôi khc tên người lên gc phượng già ngoài ô ca. Lp v xù xì gi vn chưa lin so. Thi gian cũng khc vào lòng tôi muôn vết xước, chng bao gi có th mt đi...
     Bài thơ ngày nào gi đã vn nguyên đâu,.ngày chia tay lp. "Ai cũng hiu ch mt người không hiu...". Bn có hiu không, sao n vi quay đi?




     Không mt dòng lưu bút cho nhau. tôi lng l nhìn bn trong vòng tay bè bn. Bài thơ d dang theo tôi v trong ngăn cp. Còn mt khong trng trong lòng, tôi gi cho mùa h, tháng năm...
     Ghé li trường xưa tôi kh gi tên bn. Cô bé hc trò có đôi mt trong veo nhìn tôi ngác ngơ, ngơ ngác... Vn mái tóc dài, vn tà áo trng. Ch có thi gian là khác. Ch có thi gian là đi mãi không v.
     Nhng vòng xe lăn lăn ch mùa hè, ch phượng hng đi qua tôi như mt li t bit...
                                   Em ch mùa hè đi qua còn tôi đng li
                                   N
ng ngp đường mt vt tóc nào xa.

Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Thứ không thuộc về tôi


Đã cố gắng trao em thêm niềm tin,
Nhưng sau cùng chỉ nhận lại nỗi đau,
Chắc có lẽ tim em không cần tôi,
Cứ mải miết tìm niềm vui nơi khác,
Những ấm áp quan tâm em thường trao,
Có lẽ nào đó chỉ là giấc mơ,
Vẫn cứ ngỡ trái tim nhỏ nhoi cùng em sẻ chia vui buồn,
Vẫn cứ ngỡ sẽ muôn đời bên nhau mãi,
Vẫn cứ ngỡ sẽ ôm hoài trong vòng tay và không cách rời,
Tôi đâu ngờ chỉ là giấc mơ em thoáng qua thôi,
Có tiếc nuối cũng không giữ chân được em, bàn chân vô tình,
Có nước mắt cũng không thể tan băng giá,
Cố bước tới cũng không thể đi cùng như ngày xưa nữa rồi,
Nếu đó là mộng đẹp của em, em cứ ra đi.



Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

Tạm biệt mối tình đầu


Nhng git nước mt s không rơi mt cách vô nghĩa, trong cuc đi không gì là vô nghĩa cũng như không có gì là mãi mãi. Hp ri tan, tan ri hp đó là điu rt t nhiên, t nhiên như chính s tn ti ca tôi trên cõi đi này, t nhiên như mi tình đu ca tôi vy...! 
     
          Thu y tôi là mt chàng trai mng trong mình rt nhiu ước mơ, đam mê và hoài bão. Trái tim tôi vn đã cm và yếu đui lm , tôi đã quen sng vi nhng tình cm rt đi nh nhàng và bình thường ca mt chàng trai.Tôi đã đau kh, đã tuyt vng vô cùng cc. Tôi đã đi đến tn cùng ca tuyt vng đ ri nhn ra tuyt vng cũng đp như mt bông hoa. Và tôi hiu rng hnh phúc sao tht mong manh và d v. Mi tình đu qua đi mang theo s kh di và nông ni ca nó đã đ li tâm hn và trái tim tôi mt ni bun vô b bến, mt vết thương hn sâu trong trái tim vn âm thm r máu m.Tôi long chong bước đi, nhng lúc quá bun tôi ngi mt mình và lng nghe nhng bn nhc mà tôi đã b quên t bao gi. Nhng ca khúc ngày nào đã xoa du trong tôi nhng ni đau tình đu, và nhng vết thương cũng dn lên so ni đau ...

      Tôi lang thang trên hành trình tìm ki
ếm chính bn thân mình, tôi đang lang thang khp nơi đi tìm nhng bn nhc .Cuc sng s lng l trôi đi , n ào và vi vã. Tôi vn ch là mt chàng trai vi nhng đam mê và giông t. Còn em gi đây..., con đường em đã chn bi vì em là mt cô gái rt thc tế trong cái thc tế đến thc dng này. Không trách em bi tôi thy lòng mình tht thanh thn và hnh phúc khi được nhìn thy người mình yêu hnh phúc. Tôi đã hiu ra rng hnh phúc đơn gin là khi ta thy người mình yêu được hnh phúc .

      Em đã không còn nh
ư người con gái ca mi tình đu nhưng em là mt cô gái tht mnh m, t tin và tràn đy nim tin vào cuc sng.  

      Nui tiếc vì mình không yêu nhau thc s. Tiếc vì mình không th biến tình cm trong tim thành tình yêu tht s đ có th gi li em. Tiếc vì mình đã đánh mt quá nhiu thi gian đ làm mình có kh năng ngang hàng vi nhng người con trai khác. Tiếc nhiu lm... Nhưng có mt điu tôi băn khoăn là h có đ can đm hy sinh không? Vì khi yêu mình phi hy sinh rt ln. Tôi không oán trách em cũng như không hi hn điu c. Tôi đã dành tt c tình yêu cho em. Bi tôi hiu em đang yêu đến nhường nào .Song tôi đã lm... Làm sao có th xây dng được tòa lâu đài trên bãi cát vi b dày k nim.

       Thôi em hãy đi đi...! c
u mong cho em ti được nhng chân trôi mơ ước. Ch tiếc rng trên vi vi nhng con đường tìm v hnh phúc s chng bao gi còn được gp hình bóng người con gái đã mt thi choáng ngp trái tim tôi. 


CHÚC EM HNH PHÚC VI CON ĐƯỜNG MÌNH ĐÃ LA CHN.